Tản mạn: đàn ông chỉ thực sự ổn khi có nhiều tiền

 Bây giờ, bạn bao nhiêu tuổi? Trẻ con lên 3 có thể giơ đầu ngón tay để đếm tuổi, nhưng bạn đã ngoài 30, bạn chỉ có thể đếm tuổi của mình bằng trải nghiệm, bằng số tiền bạn có được mà thôi.

"Đến tuổi 35 vẫn nghèo, thì bạn đáng như vậy" – Đây là câu nói của Jack Ma vị tỷ phú đáng nể của cường quốc Trung Hoa trong 1 lần nói chuyện với sinh viên ở nước mình.

Câu nói này có thể gây nên sự đau lòng cho nhiều kẻ 35 vẫn chưa có gì trong tay.  Nếu bạn đang ở hoàn cảnh đó, bạn tự ái, thì những dòng tiếp theo không dành cho bạn.

Còn nếu muốn biết lý do, hãy đọc tiếp. Người giàu có thể nói sai, nhưng thành tựu của họ sẽ chứng minh là họ đúng. Bao biện cho mình chỉ khiến bạn thêm nghèo khổ mãi thôi.

Đàn ông chỉ thực sự ổn khi có nhiều tiền


Bạn nghèo vì bạn không mục tiêu - không tham vọng 

Có lần, Jack Ma chia sẻ câu chuyện của chính mình: Trước khi tôi thành lập Alibaba Group, tôi đã mời 24 người bạn tới nhà của mình để bàn về các cơ hội kinh doanh.

Sau khoảng 2 giờ thảo luận, 23 người trong số họ đều nghi ngờ và khuyên tôi nên từ bỏ những ý tưởng kinh doanh điên rồ đó lại vì một số lý do đại khái như: tôi không biết chút gì về Internet, tôi không hề có vốn làm ăn…

Chỉ duy nhất 1 trong số 24 người bạn đó nói với tôi rằng: "Nếu cậu thực sự muốn làm điều gì, hãy thử nó. Nếu mọi chuyện diễn ra không như bạn mong đợi, bạn có thể quay trở lại với những gì bạn đang làm trước đó".

Tôi đã mất một đêm sau đó để suy nghĩ kĩ về điều này. Sáng hôm sau, tôi đã quyết định mình sẽ phải thực hiện những điều mình muốn bằng mọi cách, kể cả khi cả 24 người bạn của tôi đều phản đối ý tưởng điên rồ của mình.

Khi tôi bắt đầu khởi dựng Alibaba, tôi đã vướng phải sự phản đối vô cùng kịch liệt của gia đình và bạn bè. Nhìn lại, tôi nhận ra rằng ma lực khiến tôi bất chấp tất cả để thực hiện những hoài bão của mình, không phải là sự tự tin thái quá, cũng không phải là khả năng tổ chức, điều hành của mình, mà thực chất đó là từ ý nghĩa của câu châm ngôn "Dù bạn có làm điều gì, thành công hay thất bại thì những trải nghiệm sẽ là chìa khóa dẫn đến thành công cho bạn". Bạn phải không ngừng nghỉ phấn đấu, không ngại thử thách, nếu một lần bạn vấp ngã, bạn vẫn có thể quay lại vị trí ban đầu và đến đích với con đường khác đúng đắn hơn.

Bạn nghèo vì bạn không quyết tâm 

Bà Juliet Wu Shihong – Nguyên CEO của Microsoft và IBM Trung Quốc, dắt đầu công việc từ một nhân công vệ sinh. Một lần, bà quên thẻ khi tới công ty, nơi bà đang làm nhân viên dọn dẹp, bảo vệ đã không cho bà vào. 

Nhưng, bà thấy có một vài người trạc tuổi mình vẫn được ra vào công ty một cách tự do mà không cần đeo thẻ, họ chỉ khác bà là mặc những bộ đồ đắt tiền. Bà quay sang hỏi bảo vệ: "Tại sao những người đó lại được phép tự do ra vào công ty như vậy?", người bảo vệ lúc đó đã quay đi và không nói thêm lời nào với bà.

Đây thực sự là lúc bà Wu cảm thấy lòng tự trọng của mình bị chà đạp, bà cảm thấy vô cùng hổ thẹn với bản thân. Nhìn lại mình, một bộ dạng rách rưới, tồi tàn và bẩn thỉu vì công việc dọn dẹp không cho phép bà diện những bộ cánh giàu sang. Khác xa với những người bà vừa gặp, họ được cho cái quyền tự do ra vào công ty. 

Lúc đó, bà cảm thấy mình bị phân biệt đối xử một cách tồi tệ, rõ ràng chỉ từ một việc nhỏ, bà đã nhận ra sự khác biệt giữa người giàu và người nghèo.

Kể từ ngày hôm đó, bà Wu đã quyết tâm học tập và lao động không ngừng nghỉ, cái đích của bà đó là trở thành một người không bị người khác xem thường. Bà luôn là người tới sớm nhất và cũng là người ra về muộn nhất công ty. 

Thời gian đã đền đáp công sức mà bà đã bỏ ra… Nhanh chóng, bà đã trở thành người phụ nữ huyền thoại của nền kinh tế mở cửa Trung Quốc. Cho tới ngày hôm nay, có thể nói, nếu không có ngày hôm đó, chắc cuộc đời bà Wu vẫn chỉ là một nhân viên quét dọn, không hơn. Chính tham vọng muốn trở thành người giàu có đã thôi thúc con người thực, tiềm năng thực trong bà.

Vậy đấy, 2 câu chuyện trên chỉ ra cho ta thấy, không có mục tiêu - không có quyết tâm thì không làm được gì cả. 

Nếu không làm những điều dưới đây, cả đời vẫn nghèo chứ đừng nói là 35 tuổi

Ngày hôm nay, vị trí của bạn đang là gì? Bạn có quyết tâm lên một vị trí mới hay vẫn hài lòng với vị trí hiện tại. Hôm nay bạn bị sỉ nhục, bị đánh giá thấp năng lực, chuyển vị trí… bạn vẫn cắm cúi ngồi yên và để họ sắp đặt cuộc đời của bạn.

Phải vậy ư? Không được! Phải thay đổi ngay lập tức, bạn phải biết mình cần phát triển gì, ở vị trí nào, cố gắng ra sao. Nếu bạn không tin mình làm được, thì thế giới này không ai tin bạn cả!

Đang làm một việc, hãy hoàn thành tốt nhất việc đó, đang làm 8 tiếng hãy nhận làm thêm giờ. Đi làm công chức, hãy buôn bán lẻ kiếm thêm thu nhập, đang đi học thì dạy thêm, làm phục vụ… đang start-up hãy thật chăm chỉ… Cấm được LƯỜI. Cấm được NẢN. Cấm được KÊU THAN. Nghèo khó vốn dĩ rất ít sự lựa chọn. Lúc này bạn chỉ có thể lựa chọn cố gắng, nếu bạn không muốn đến người bảo vệ cũng nhìn vào bộ quần áo bạn đang mặc để đánh giá bạn.

Tự cho phép mình dậy muộn, không tập thể dục, chậm deadline, làm việc, ăn uống cẩu thả… chính là tự nuông chiều bản thân quá mức, nó là nguyên nhân khiến chất lượng cuộc sống đi xuống. 18 – đôi mươi có thể lúc đó bạn còn quá trẻ nghiêm túc sửa đổi bản thân, nhưng nếu thực sự nó đi xa thêm vài năm nữa, thì 35 bạn vẫn nghèo và nó xứng đáng dành cho bạn. Đừng than trách bất cứ điều gì!

Người ta nói, cuộc sống là một cuộc chiến đấu không ngừng nghỉ, sự dễ chịu vốn dĩ chỉ dành cho người chết. Đừng nói là còn trẻ, còn sống là không được lười biếng, không được ỉ lại, không được tin vào hai chữ Ổn định, bạn chỉ thật sự ổn khi có rất nhiều tiền mà thôi. 

Lúc ấy có khóc, cũng tới Paris mà khóc, có bị phản bội cũng có tá người vây xung quanh bạn, có nhỡ không mang theo ví thì cứ gõ tài khoản ngân hàng mà thanh toán khỏi nghĩ… còn giờ tạm gác giấc mơ xa hoa sang một bên, nhìn vào vị trí và túi tiền hiện tại mà cố gắng làm việc thoát nghèo đi.

Bây giờ, bạn bao nhiêu tuổi? Trẻ con lên 3 có thể giơ đầu ngón tay để đếm tuổi, nhưng bây giờ bạn ngoài 30 bạn chỉ có thể đếm tuổi của mình bằng trải nghiệm, bằng số tiền bạn có được thôi.

Tài năng thực sự không chỉ là tạo ra cho mình một khởi đầu thật sáng lạng mà còn thu về cho mình những cú hạ màn ngoạn mục, đó mới chính là phẩm chất của một con người.

"Cuộc đời cũng nên giống như ngọn nến, kể từ lúc phát sáng đến lúc tắt lịm đi lúc nào cũng luôn tỏa sáng"

- 01 -

Thứ 7 tuần trước khi vào trang web công ty, đột nhiên nhìn thấy trong bảng tin có rất nhiều tin tức được kỹ thuật viên quản lý trang web đưa lên, khi nhấp chuột vào xem một bảng tin, tôi đã sững sờ khi nhìn thấy đó là ảnh chụp lại mức lương từng tháng của công nhân viên năm vừa qua.

"Cuộc đời cũng nên giống như ngọn nến, kể từ lúc phát sáng đến lúc tắt lịm đi lúc nào cũng luôn tỏa sáng"

- 01 -

Thứ 7 tuần trước khi vào trang web công ty, đột nhiên nhìn thấy trong bảng tin có rất nhiều tin tức được kỹ thuật viên quản lý trang web đưa lên, khi nhấp chuột vào xem một bảng tin, tôi đã sững sờ khi nhìn thấy đó là ảnh chụp lại mức lương từng tháng của công nhân viên năm vừa qua.

Trong ảnh chụp này, tất cả tiền lương, an sinh xã hội và các dữ liệu khác của toàn công ty từ các nhà lãnh đạo hàng đầu đến nhân viên cơ sở đều được phơi bày chi tiết trong danh sách lương mà không có ngoại lệ, và mức lương này đã trở thành bí mật mở của toàn công ty.

Kỳ lạ là trên nguyên tắc, mức lương của cán bộ công nhân viên công ty nghiêm cấm công khai, mỗi người chỉ có thể biết được mức lương của mình mà thôi, thậm chí có một số công ty quy định nếu phát hiện nhân viên thăm dò mức lương của nhau thì đều bị đuổi việc.

Sang tuần đi làm mới rõ, một thời gian trước, kỹ thuật viên này rất bực tức sau khi đề xuất dự án đã được chuẩn bị rất cẩn thận nhưng lại bị ban quản lý từ chối. Cảm giác như tài năng của mình không được coi trọng, nên đã đệ đơn xin nghỉ việc.

Trong thời gian bàn giao công việc, anh ta đã gian dối, lừa gạt nhận viên thay thế công việc của anh ta; không những vậy, còn mang theo tài liệu tiến độ các hạng mục chưa hoàn thành mà trước đây anh ta phụ trách, khiến cho các hạng mục ấy bị đình trệ.

Công ty đã thu hồi dấu vân tay và mật khẩu của anh ta, và anh ta đã không còn có thể tự do ra vào công ty nữa.

Theo video giám sát cho thấy, vào hôm thứ bảy, anh ta đã mang dụng cụ cậy mở cửa công ty và vào phòng kỹ thuật, sau khi lấy một loạt thông tin từ đĩa U, anh ta đã bẻ khóa mật khẩu máy tính của giám đốc nhân sự đưa bảng lương, tiền thưởng và mọi dữ liệu được chuyển tiếp đến trang web của công ty.

Với hình thức này, anh ta đã cắt đứt sợi dây tình nghĩa cuối cùng dành cho công ty. Xem xét những ảnh hưởng tiêu cực từ sự việc này, công ty chỉ ngậm ngùi cảnh cáo anh ta.

Sau sự việc, công ty đã mở cuộc họp dành cho cán bộ công nhân viên, phía điều hành phát biểu:

"Năng lực của người này thực sự không tồi, nhưng tính cách quá cực đoan, phong thái và nhân cách quá hẹp hòi. Nếu như anh ta cứ tiếp tục có thái độ như vậy đối với công việc của mình thì sẽ chẳng bao giờ làm nổi việc gì trong tương lai".

Trên nguyên tắc, bắt đầu và kết thúc như thế nào thì phần quan trọng nhất vẫn là quan hệ nghề nghiệp.

Nhưng vấn đề ở chỗ là, con người ta chỉ lãng phí quá nhiều thời gian để tạo ra ấn tượng ban đầu đối với người khác mà rất ít chú tâm vào việc tạo dựng ấn tượng sau cùng. Mà "lúc thôi việc chính là ấn tượng cuối cùng".

Thôi việc tức là không còn ràng buộc với những quy định của công ty nữa, ngày sau sẽ không còn cùng đồng hành với công ty nữa, sẽ không còn chung lợi ích với những đồng nghiệp cũ.

Trong khoảng thời gian này, làm việc như thế nào, làm sao để xử lý mối quan hệ với các đồng nghiệp trong công ty, dứt tình ra đi hay nên cố gắng cống hiến thêm chút nữa? Tất cả những thứ đó sẽ thể hiện rõ nhân cách của một con người.

Những người có nhân cách cao, sẽ có cái nhìn lâu dài, tuân thủ nguyên tắc, họ luôn có ý thức trách nhiệm và đạo đức cao, sẽ bàn giao tốt tất cả công việc của mình rồi mới đi, và sẽ không gây rắc rối cho người khác.

Còn những người có nhân cách thấp thì chỉ nhìn thấy những gì trước mắt, chỉ biết oán giận và luôn gây rắc rối cho người khác.

Gần đây tôi nghe một người bạn kể lại rằng, mấy năm trước có một đồng nghiệp nghỉ việc, nhưng ác ý khiến cô ấy gặp phải tai họa khôn lường.

Bạn tôi là thủ quỹ của công ty, phụ trách thanh toán và quản lý tài liệu.

Giám đốc bộ phận thu mua của công ty vì muốn tự mình sáng lập công ty nên đã đề xuất nghỉ việc. Vị giám đốc đó đã từng làm việc tại công ty 5 năm rồi.

Công ty thấy anh ta có nhiều kinh nghiệm, nên muốn giữ chân anh ta, chấp nhận thăng chức tăng lương cho anh ta, nhưng anh ta vẫn muốn ra đi.

Trong những ngày cuối cùng bàn giao công việc, anh ta rõ ràng không hề để tâm, số liệu bàn giao nhiều lần sai sót, đối với vị đồng nghiệp tiếp nhận công việc cũng không kiên nhẫn.

Mấy năm trước anh ta vì lý do cá nhân đã liên tục vay công ty tổng cộng 500 triệu, thế là sau đó bộ phận nhân sự yêu cầu anh ta phải trả hết các khoản nợ mới hoàn thành thủ tục nghỉ việc.

Mà anh ta thì bị nhắc nhở đến ngày thứ 2 mới đến phòng tài vụ đề xuất muốn kiểm tra những khoản vay của mình trong thời gian qua.

Vậy là người phụ trách thủ quỹ của công ty đã lấy chứng từ vay mượn cho anh ta xem, do lúc đó đang bận việc khẩn, và cũng vì có chút thâm giao với vị giám đốc này nên cũng không đề phòng gì anh ta.

Đến khi xong việc tìm vị giám đốc kia thì đã không còn tung tích, tất cả các chứng từ liê quan đều bị anh ta lấy đi sạch.

Cô bạ tôi ngay lập tức gọi điện cho anh ta thì máy báo tắt nguồn. Facebook và Instagram cũng không liên lạc được.

Lần thứ 2 gọi điện cho anh ta thì số điện thoại đã bị hủy, tổng đài thông báo số điện thoại hiện tại đã không còn sử dụng, anh ta dường như đã bốc hơi khỏi thế giới này vậy.

Công ty đã không còn hồ sơ chứng minh các khoản nợ của anh ta nữa, không còn cách nào thu hồi các khoản nợ ấy, thế là theo chế độ trách nhiệm, bạn tôi vô tội đã bị liên lụy, bắt buộc phải từ chức.

Để né tránh các khoản vay mà vị giám đốc này đã bán đứng đạo đức của mình, khiến cho đồng nghiệp bị liên lụy, con người có phẩm cách như vậy, nhất định sẽ không thể tiến xa.

Sau đó anh ta cô ấy thong qua bạn bè biết được rằng vị giám đốc kia đã thành lập được công ty của riêng mình, với kinh nghiệm vốn có và nỗ lực nhiều nên khởi đầu rất tốt.

Thế nhưng trên phương diện lợi ích, anh ta ngày càng bộc lộ rõ bản tính tham lam vốn có của mình, lợi nhuận phân bố không đồng đều; cũng vì điều đó mà các khách hàng cũng như nhiều ngân hàng đã chấm dứt hợp tác với anh ta, tiền vốn có nguy cơ cạn kiệt và khó lòng duy trì nổi công ty.

Có người cho rằng, năng lực sẽ quyết định một người có thể thành công hay không.

Nhưng thực tế chỉ ra rằng, năng lực chỉ quyết định bạn sẽ làm được những gì, cũng có thể giúp bạn có ưu thế trong lúc cạnh tranh, nhưng phẩm chất lại có thể trực tiếp quyết định kết quả cuối cùng của bạn, mà tất cả những điều này đều bộc lộ hoàn toàn khi bạn quyết định nghỉ việc.

Người có nhân cách lớn, sẽ không giống như vị giám đốc kia, chỉ nhìn thấy cái lợi ích nhỏ nhoi trước mắt, bọn họ càng phải hiểu cách thả con cá nhỏ bắt con cá to, càng phải rõ rằng muốn lợi mình thì trước phải làm lợi cho người.

Sự ra đi sẽ phơi bày tính cách và bản chất của bạn, phơi bày thái độ và tính chất của bạn, vạch trần đạo đức nghề nghiệp của bạn, đó là một phần quan trọng trong khuôn mẫu của một người.

Phẩm cách của một người sẽ được bộc lộ qua đạo đức và trách nhiệm của người đó, làm tốt việc bàn giao công việc, không chỉ đứng trên lập trường lợi ích của riêng mình mà còn đứng trên lập trường lợi ích của mọi người, người như vậy sẽ chiếm được trọn cảm tình và khiến cho bản thân ngày càng tiến xa hơn.

Trần Huy là một vị sếp ở công ty lúc tôi còn làm ở bộ phận hành chính nhân sự, anh ấy là vị giám đốc trẻ tuổi nhất trong số những giám đốc các hạng mục khác của công ty, chỉ lớn hơn chúng tôi mấy tuổi.

Anh ấy thực sự khác với những giám đốc hạng mục khác, nhân viên cấp dưới nộp đơn xin hay báo cáo anh đều xem xét cẩn thận tỉ mỉ và đánh dấu rõ ràng những cái cần phải sửa đổi. Nếu đồng nghiệp gặp chỗ khó hiểu anh ấy không ngại chỉ bảo, do vậy mặc dù là một vị sếp vô cùng nghiêm khắc nhưng lại là vị sếp được mọi người vô cùng yêu quý.

Do năng lực nghiệp vụ và năng lực chuyên môn ngày càng cao, anh đã thành lập một nhóm sự án riêng, sau đó đề xuất nghỉ việc. Công ty đương nhiên không muốn mất đi một giám đốc kinh doanh ưu tú như vậy nên không ngừng đề xuất nhiều điều kiện đãi ngộ để giữ chân anh.

Nhưng anh vẫn cự tuyệt. Anh dùng lời lẽ để thuyết phục, trong trái tim anh luôn bùng cháy một ngọn lửa, nếu không đi thử một lần, ngọn lửa sẽ càng ngày càng mạnh, ngày đêm thiêu đốt trái tim anh.

Trước khi nghỉ việc, đã xem xét lại tất cả các bản thảo dự án và báo cáo liên quan, sau đó tham khảo lại ý kiến, liệt kê rõ ràng các hạng mục công việc và tiến độ dự án và nhắc nhở tất cả nhân viên cấp dưới để tránh các sai sót. Anh còn mở cuộc họp để thảo luận về các hạng mục nhỏ, xác nhận lại rằng các thành viên của từng tổ hạng mục đã nắm rõ tất cả hay chưa.

Trong cuộc họp, anh ấy không chỉ tổng kết lại biểu hiện của từng người một, mà còn cảm ơn tất cả mọi thành viên đã vất vả cùng nhau, động viên mọi người cố gắng làm việc và chúc thành công.

Mặc dù mỗi người chúng tôi ai cũng ít nhiều trách móc anh ấy, nhưng thực sự cảm thấy may mắn khi có một vị sếp như vậy.

Sau khi xác nhận lại toàn bộ với đối tác và bàn giao công việc hoàn tất thì anh mới hoàn tất thủ tục nghỉ việc.

Nhóm dự án của anh ban đầu chỉ có ba người, sau đó, hai đồng nghiệp khác muốn theo anh, cùng anh nghỉ việc gia nhập đội ngũ.

Trong vòng chưa đầy một năm, anh đã nhanh chóng mở rộng đội ngũ lên đến hàng chục người, với khả năng chuyên nghiệp xuất sắc của mình và tích lũy mạng lưới địa chỉ liên lạc, anh đã thực hiện hơn 100 dự án, văn phòng của anh đã chuyển sang một tòa nhà cao cấp. Ngay cả các đối tác trong công ty cũng giới thiệu anh với các dự án vừa và nhỏ có lợi nhuận không đạt tiêu chuẩn đối với họ, sau đó, sự nghiệp của anh thậm chí ngày càng thịnh vượng hơn.

Tôi nghĩ thành tựu mà anh ấy đạt được không hoàn toàn là do năng lực nghề nghiệp mà đa phần là do tinh thần trách nhiệm cao đối với công việc và sự tôn trọng giành cho những người xung quanh anh.

Mà nhân cách ấy lại thể hiện rõ nét khi con người ta quyết định nghỉ việc.

Suy cho cùng, khi đang làm việc, ai cũng có những vị trí nhiệm vụ khác nhau, nhận tiền và làm việc; Đợi đến khi quyết định rời đi, vẫn có thể giữ được đạo đức nghề nghiệp của mình, truyền lại kinh nghiệm và toàn bộ công việc cho người tiếp quản tiếp theo, tôn trọng cấp trên, thì càng chứng tỏ sứ mệnh và đạo đức của một con người.

Người như thế càng tiến lại càng xa.

Trong sự nghiệp, có thể bạn đã từng rất nhiều lần nghỉ việc.

Theo số liệu mới nhất từ Cục thống kê lao động Hoa Kỳ, tính đến nay người dân làm một công việc bình quân chỉ có 4-6 năm hoặc ngắn hơn.

Đôi khi, nghỉ việc đối với chúng ta chỉ là một việc rất bình thường, chúng ta cũng có thể dễ dàng buông lơi: "nói chung đều là phải rời đi rồi, không còn gì phải đắn đo cả, tôi không còn phải có nghĩa vụ gì đối với công ty và các đồng nghiệp nữa".

Nhưng vào đúng thời khắc này lại mới có thể bộc phát phẩm cách và nhất phẩm của một người một cách rõ ràng nhất.

Rời đi một cách tao nhã và có thể diện, không chỉ là vẽ ra một bức tranh đẹp đẽ cho sự kết thúc này mà còn là để bản thân bắt đầu lại với một tư thế tốt hơn.

Như ai đó đã từng nói: "cuộc đời cũng nên giống như ngọn nến, kể từ lúc phát sáng đến lúc tắt lịm đi lúc nào cũng luôn tỏa sáng".

Câu nói này cũng phù hợp để áp dụng cho những nơi công sở: tài năng thực sự không chỉ là tạo ra cho mình một khởi đầu thật sáng lạng mà còn thu về cho mình những cú hạ màn ngoạn mục, đó mới chính là phẩm chất của một con người.


Minh Quảng theo CAFE BIZ

#người_quỳ_hợp #dân_quỳ_hợp #quỳ_hợp #tin_tức_quỳ_hợp #tản_mạn_cùng_người_quỳ_hợp


NGƯỜI QUỲ HỢP
" Kênh thông tin truyền thông và giải trí "
✪ Địa chỉ: Quỳ Hợp Nghệ An
✪ Liên hệ BQT: Minh Quảng: 0837.256789
✪ Facebook: fb.com/nguoiquyhop24h
✪ Group: fb.com/groups/nguoiquyhop24h
✪ Mail: Quanganhitvn@gmail.com

Các tin khác cùng chủ đề

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Xem tất cảBài mới

Xem tất cảBài mới